Viết truyện mà dở tệ vậy! Để sư huynh, sư tỷ biên tập lại cho tiểu đệ, sư muội nha! Dẫn truyện: Hậu cung DK- nơi tưởng chừng tràn ngập hương hoa và thơ mộng nhưng thực chất ẩn giấu lớp máu chưa kịp khô và mưu đồ chưa kịp vỡ. Ở đó, có một người tên Hồng Hồng - xinh đẹp, cao quý nhưng tàn nhẫn tới tận xương. Có một đội quân tên HECA08 - từng trung thành, từng vì nàng mà chết. Và có một người đàn bà quyền lực tối cao tên KP - sếp Hồng Hồng, tay dính máu, lòng không gợn sống. Vào truyện: Hồi thứ nhất: Ngồi nổ - Khi sự nhẫn nhịn vượt giới hạn HECA08 - đội lính tinh nhuệ, từng liều mạng bảo vệ Hồng Hồng khỏi bao biến loạn, nay trở thành đồ chơi để nàng trút giận. Chửi mắng không nghỉ, Sai khiến như nô lệ Đến một đêm không trăng, không sao, trong khoảnh khắc đau đớn nhất, HECA08 đồng lòng phản kháng: ''Chúng ta không phản KP Chúng ta không phản DK Chúng ta chỉ... không thể chết nhục dưới tay một kẻ không còn trái tim'' Hồi thứ hai: KP xuất hiện - và trảm không chớp mắt Tin nổi dậy vừa rò rỉ, KP đích thân xuất cung, không lính hộ tống, không mang sổ tội. Bà mang theo một ánh mắt như lưỡi kiếm và một câu duy nhất: ''Phản Hồng Hồng - Cục cưng của tao Tức là phản tao Tụi bây sống tới giờ là tao cho sống Bây giờ tao không muốn nữa.'' Không cần tra xét, không cần nghe trình bày. Lệnh trảm HECA08 lập tức được ban Máu nhuộm đỏ nền, xác gục la liệt Hồi thứ ba: TV - Đầu Đại Hình - Kẻ nắm giữ công lý... nhưng chọn phía quyền lực Ai cũng ngỡ TV - Đầu Đại Hình, sẽ ra mặt bảo vệ HECA08 - những người từng phục vụ cống hiến. Nhưng khi KP nhìn sang, TV đã sớm quỳ rạp, tay dâng bản án đã viết sẵn: ''HECA08 phản chủ, bất trung Theo luật, phải xử tử toàn bộ. Đại nhân KP... Người ra tay là đúng, là chuẩn, là đức sáng trời cao.'' Cả hậu cung rùng mình. Hồi kết: Hồng Hồng - ngồi trên cao, không một chút thương xót Giữa cảnh máu loang, Hồng Hồng cao cao tại thượng trên điện, váy trắng tinh, tay nâng ly trà ấm, đôi mắt khinh bỉ: ''Tụi nó đáng chết. Ở đây, ai không phục... thì biến. Còn ai muốn sống ? Quỳ - Hầu - Câm. KP không nói gì. Nhưng ánh mắt bà quét qua, đủ khiến tất cả cúi đầu. TV vẫn quỳ, không ngẩng đầu, không chớp mắt. Kết truyện: Kể từ đó sử sách ghi lại cho đời sau vài câu thơ: "Có người chết vì phản loạn. Có người chết vì phản chủ. Nhưng đau nhất... là chết khi kẻ cầm công lý lại chọn đứng về phía máu chảy." Hậu cung DK - Biên niên sử ký truyện.


