Có những người ngồi ghế cao, nhưng lại mang tư duy thấp. Không phải vì không biết, mà vì không muốn biết - vì biết thì phải làm, mà làm thì lộ sự nguu dốt. Sếp nhà mình có một tài rất lạ: 1. Không giỏi chuyên môn, nhưng rất giỏi giả bộ bận rộn. 2. Không biết lãnh đạo, nhưng lại thao túng nhân sự như chơi cờ. 3. Đặc biệt, cực kỳ "gần gũi" với nhân viên... theo cách biến thái, cái cách mà khiến ai cũng phải bước lùi khi thấy xếp xuất hiện. Chuyện xàm sỡ không còn là tin đồn - nó là một bí mật công khai. Nhưng thay vì xử lý người vi phạm, thì công ty lại chọn cách im lặng và "tiễn" những ai quá nhạy cảm ra khỏi tổ chức. Văn hóa gì kỳ vậy? Đừng gắn mác " chuyên nghiệp" nếu nội bộ đang bao che cho hành vi bẩn. Cái uy của sếp không nằm ở chức danh, nằm ở nhân cách và nhân các đó hiện giờm là thứ khiến cả công ty phải nhắm mắt làm ngơ. Nhân viên không cần một người sếp biết các khống chế. Chúng tôi cần một người đủ bản lĩnh không viến phòng họp thành sân khấu tấu hài và phòng ban săn mồi.


