
SmartOSC

Làm khổ vcut mà lương không tăng, tháng lương 13 còn ko được nhận full. Công ty còn bày vẽ ra đủ các thể loại event gì không biết. Nhìn mấy đứa div khác làm nhàn nhàn mà vẫn 1.7 1.8 thấy chạnh lòng.



Thấy bảo có quả sa thải nào mà nhân viên nó kiện tới bến, ae nghe ngóng đc gì không thông tin cho mn nắm đc mà biết chiêu trò của bọn sờ mạt mạt



Là một người làm cũng nhiều năm mình chia sẻ thật div5 càng ngày càng nát. Từ cách quản lý đến bố trí nhân sự, nhìn chung toàn quan hệ mà lên ( có người 2 năm lên 3 rank 2.-> 5. ?), mình k tiện nói tên nhưng cách làm việc chẳng ra sao, mấy đứa intern mới lên thì nó dí cho k thở được, còn bản thân quay ra làm việc khác. Xong cuối năm vẫn ẵm giải này giải kia. Sự cố gắng cả team thì nó ẵm giải thưởng xong im ỉm mình nó. Tóm lại mọi người vào div5 thì nên cân nhắc, dự ra tết kha khá người nghỉ.



Gắn bó với công ty cũng lâu rồi nhưng thấy công ty đi xuống nhiều quá. Các sếp bên trên ép các div bên dưới về doanh thu các thứ . Mấy năm trước kinh tế phát triển đem lại lợi nhuận cao cho các sếp. Năm nay làm ăn đi xuống không thu được nhiều tiền như năm trước nên kêu khó khăn, lỗ này lỗ nọ. Năm nay đưa ra một đống chính sách để đuổi khéo nhân viên( kiểm soát giờ làm, đưa ra pool nhận lương cơ bản) . Xong toàn đưa ra chính sách vào sát nút như úp bô nhân viên (11-12 h tối đưa hôm sau áp dụng luôn). Tiền thưởng kết quả tăng lương thì làm lâu cứ 11 -12 h đêm gửi mail chắc sợ nhân viên bàn tán trên công ty. Chính sách bảo mật này bảo mật nọ ai dè đi chặn hết thư viện, extension, không cho tự cài cắm cái gì cũng phải request. Sắp tới hình như OT ko được tiền nữa mà chỉ bù lại bằng ngày phép. Đừng nhìn vẻ bề ngoài hào nháng với những sự kiện này nọ được quảng cáo trên facebook. Tiền đấy mà để trả thưởng, tăng lương cho nhân viên thì tốt hơn không.



đ*t mẹ công ty lồn. Làm việc kiểu bán đầu người. Suốt ngày kêu lỗ, lỗ cái lỗ l*n à. Thưởng thì đ*o nổi 1 tháng. OT thì nợ vãi c*t. Quà tết thì đ*t mẹ thằng nghĩ đã ng* mà cái tk duyệt còn cụ của ng*. Chưa kể ra cái luật làm full 8h. Thề tổ tiên sư lũ chúng mày mấy tk bên lãnh đạo.



Công ty spa như cái db. Làm cả năm trời éo dc tăng đồng nào . Tháng 13 thì k có bonus chưa dc 1 tháng. Cái gì cũng lâu mỗi cái approve offboard thì nhanh vcl



Xin gửi lời cảm ơn chân thành đến toàn thể tập thể công ty sau khoảng thời gian làm việc của mình. Quá trình submit offboard diễn ra suôn sẻ và chuyên nghiệp. Sự NHANH CHÓNG và thấu đáo trong việc phê duyệt đơn từ chức của lãnh đạo đã để lại ấn tượng tốt đẹp về văn hóa công ty.



Tính ra nghỉ ở đây 3,4 năm rồi mà có vẻ công ty ko khá lên nổi 😖 nhớ năm xưa quyết định vô cái div3 này làm là quyết định ng* ngốc nhất sự nghiệp, ám ảnh cách quản lý của delivery và cái nết như cha như mẹ họ của 2 con HR 😏😏😏



"Phụng Sồ Giữa Sóng Lửa, Trường Giang Vẫn Còn Dài" Trời đất rộng mà lòng người hẹp, sóng sông dài mà chí kẻ lữ hành chưa định. Bước chân vào SmartOSC, tôi tựa Phụng Sồ buổi đầu chạm Tây Xuyên – nhìn mây phủ non cao, lòng ngỡ đã thấy đường sáng; nhưng càng đi sâu, núi càng hiểm, sông càng sâu, và mỗi bước tiến lại vướng thêm ngàn trùng thử thách. Dự án đầu tiên nơi đây, trong mắt tôi, tựa một trận Xích Bích đương hồi dậy sóng. Bàn cờ dọn sẵn, chiến lược đã bày, lòng người tưởng như vững chãi như Chu Du nắm đại quân. Nhưng Trường Giang chẳng bao giờ yên lặng, và đời nào thiếu những cơn gió nghịch làm chao đảo thuyền to. Lửa chưa bùng mà lòng người đã nặng, kế sách hoàn mỹ nhưng thời thế chẳng hay. Khách hàng tựa Tào Tháo – đầy mưu lược nhưng đổi thay khôn lường; đồng đội tựa quân Thục Ngô – lúc hợp chí, khi phân tán, người tiến kẻ lùi, như dòng nước hai chiều chẳng cùng hướng chảy. Có những ngày, công việc suôn sẻ như thuyền xuôi dòng, đồng đội phối hợp, lòng người đồng tâm, mỗi bước tiến là một hồi thúc đẩy. Nhưng cũng không thiếu những hôm, mọi thứ tựa mây mờ giăng kín, sóng lớn nổi lên từ những yêu cầu bất ngờ, như quân Tào bất ngờ đẩy mạnh trận thế. Lòng tôi tựa như Bàng Thống trong phút dẫn quân qua núi hiểm, vừa thấy vinh quang trước mắt, lại vừa ngờ vực vực sâu dưới chân. Phải chăng lửa lớn chưa cháy vì gió Đông chẳng tới, hay vì chính lòng mình chưa đủ sáng để đón ánh rực rỡ ấy? Những lúc ấy, tôi nhớ lời Vương Dương Minh: “Tâm tức lý.” Lý vốn không ở ngoài, mà nằm trong chính Tâm mình. Gió Đông không đến không phải vì gió thiếu, mà vì lòng người chưa thuận. Tôi chợt nhận ra, thử thách bên ngoài chỉ là phản chiếu của những xao động bên trong; kẻ thắng trong chiến trường lớn không phải kẻ thắng kẻ thù, mà là người thắng chính tâm mình. “Tâm định, mọi gió lớn cũng hóa cơn nhẹ; chí vững, đường xa nào còn ngại hiểm nguy.” Công việc vẫn tiếp tục, mà trận chiến này cũng chưa đến hồi kết. Sóng lớn chưa dừng, lửa nhỏ vẫn cháy, nhưng giữa những thăng trầm, tôi thấy những điều đáng giá. Đội nhóm của tôi, tuy đôi lúc va chạm, lại như lửa vùi trong tro, chỉ cần một cơn gió nhẹ là sẽ bùng lên rực rỡ. Có những lúc chúng tôi tranh luận chẳng hồi kết, mỗi người giữ một ý, nhưng cũng có lúc tất cả cùng gánh vác, vượt qua từng giai đoạn tưởng chừng không thể. Như quân Đông Ngô và Thục Hán trong trận đại chiến, người giữ đất, kẻ lo thuyền, mỗi người đều có vai trò, và chính sự hợp sức ấy tạo nên sức mạnh lớn lao. Nhưng không phải mọi thứ đều lấp lánh. Dự án tựa như dòng sông dài, mà con thuyền đôi khi chỉ là một chiếc độc mộc chòng chành. Những giới hạn về thời gian, nguồn lực và lòng người không phải lúc nào cũng thuận lợi, như quân Chu Du thiếu lương thảo mà phải gấp rút ra trận. Chúng tôi tiến bước không phải vì mọi thứ hoàn hảo, mà vì trong thử thách ấy, ta học cách vượt qua chính mình. Tôi ngộ ra rằng: “Người vững tâm sẽ nhìn khó khăn như cơ hội; kẻ yếu lòng sẽ thấy cơ hội chính là gánh nặng.” SmartOSC, tựa như mảnh đất Tây Xuyên, không dành cho kẻ cầu an. Đây là nơi thử lửa, nơi gió lớn không ngừng, nơi mỗi người phải tự tìm gió Đông cho chính mình, nếu không muốn thuyền mình mãi đứng giữa sông. Nhưng cũng chính vì thế, nơi đây dạy tôi một điều quan trọng hơn: “Lớn không ở chỗ chiến thắng, mà ở cách người ta vượt qua thăng trầm.” Giống như trận Xích Bích năm nào, kết quả không phải là đích đến duy nhất; quan trọng hơn là lòng người giữ được gì, học được gì qua những ngày sóng gió. Sóng lớn không phải để nhấn chìm thuyền nhỏ, mà là để thử xem lòng người chèo lái có đủ vững. Dự án vẫn còn đó, và tôi vẫn như Phụng Sồ giữa lửa, tìm đường vượt qua trận chiến chưa ngã ngũ. Nhưng giờ đây, tôi không còn sợ những cơn sóng bất ngờ, cũng không còn hoài nghi về những thử thách đang chờ phía trước. Tôi hiểu rằng: “Tâm sáng, gió Đông sẽ đến; chí bền, mọi đường dài sẽ qua.” Và dù Xích Bích này chưa biết thắng hay bại, tôi tin rằng mỗi bước đi, dù nhỏ, đều có ý nghĩa trên hành trình dài rộng của mình. Trường Giang vẫn chảy, mà thuyền vẫn chưa ngừng chèo. Tôi như lữ khách giữa trời mây bao la, chẳng nhìn thấy điểm đến, nhưng biết rằng hành trình này đã cho tôi thêm sức mạnh để vững bước trong mọi thử thách sắp tới. “Sông dài không ngại thuyền nhỏ, núi cao chẳng cản lòng người.” Và từ nơi đây, tôi thấy mình, như Phụng Sồ, đã đủ sức vượt qua mọi sóng gió cuộc đời.



Cty có quả review tăng lương gần 2 tháng trời từ đầu tháng 12 đến cuối tháng 1


