Công ty rất tình cảm. Luôn muốn trò chuyện với nhân viên, không phải để gần gũi hơn, mà là để thao túng tâm lý, để ghi nhớ yếu điểm và xử lý khi ai đó chưa "ngoan" Đuổi người ta nhưng vẫn sợ người ta "hết tình cảm" với công ty. Lúc cần chúng toi thì anh em chân tay gia đình dạt dào, lúc không cần nữa thì ném đi, luân chuyển level như chuyển kiếp, không trực tiếp xử lý mà sẽ mượn 1 người nào đó thân cận để hất ra khỏi công ty cho đỡ mang tiếng xấu công ty. Mà cái gì xấu, càng che thì càng lòi ra. BeU (HR) như hạch, chuyên môn kém, mà bảo kém thì giận lẫy, giãy đành đạch như con cá lóc mới bị đập đầu cạo vảy. Mà level cao ở đây hầu như ai cũng kém chuyên môn, và ai cũng tự ái cao, bị nói kém cỏi là lòng sôi sùng sục, không chịu đâu à. Nghỉ, hay bị đuổi, nhớ theo cho sát HR, chứ thôi có khi tiền mất, giấy tờ chậm trễ, nhưng toàn đổ lỗi cho bảo hiểm thôi. Công ty không có idea gì khác để làm các dịp lễ ý nghĩa hơn. Cứ tới lễ thì lại tổ chức chợ tình 1 lần. Riết không biết đâu là công viên đâu là công ty. Chắc cũng tại balance công việc cuộc sống hòa vào nhau miết nên mấy chuyện đó cũng tẻn tẻn trong công ty được. Tóm lại là, ai mới ra trường, vô đây chơi chơi 1 năm để nghía cho biết mùi đời là gì cũng hợp lý, ráng vô ngoan, chỉ cần biết chữ, biết im lặng và gật đầu, có khi có cơ hội thăng tiến. Còn ai muốn đi làm rõ ràng, có bảo hiểm full, có cơ hội học tập, phát triển, là chính mình, không bị tha hóa, được ghi nhận bằng thực lực, trưởng thành và đầu tư chất xám lâu dài, thì né ra dùm.


