
có một dịp tới phỏng vấn (rải cv cho vui chứ nghe mô tả công việc mập mờ lắm) nên chia sẻ tí :)))) apply vào vị trí kế toán thu ngân, theo lẽ thường chỉ cần thu chi, đối soát tiền bạc trong ca làm rồi báo cáo các thứ thôi. (chính cái job description cũng ghi vậy nhé) nhưng không, bảo thẳng em ơi em phải làm cả hoá đơn, công nợ và 7749 thứ khác nữa nhé. ơ thế kế toán công ty làm gì? ngồi chơi à? rõ ràng apply vị trí k cần kinh nghiệm nhưng đầu mục công việc chả khác gì người có nghiệp vụ kế toán :))))))))))) ồn nữa giời ạ. k có nổi chỗ yên tĩnh để nói chuyện, người thì cứ đi qua đi lại nói oang oang như đây là nhà mình :))))) mà đọc review xong thấy cũng cũng, cũng quá là đúng đi.



ăn chặn tiền sellout của nhân viên, làm ăn không trung thực, chuyên gia cắt trừ mấy chục đồng lẻ của nhân viên, làm ăn thất đức.



cảm giác việc như đi làm ở một cửa hàng tự trị nên áp lực vc, lại còn được mấy ông bà quản lý cho rằng tao cho bọn mày công việc này nên bọn máy phải biết ơn tụi tao, hãm cành cạch



Mụ quản lý thì chắc chỉ hợp làm ở đây thôi, sống nhờ dẻo mỏ nịnh anh trai 92. Đúng là dạng công ty gia đình mọi người nên tránh, thích thì tự nghĩ ra luật rừng để trừ lương anh em. Toàn nhân viên vào làm đc vài tuần là auto nghỉ hết nên Tú Nguyệt Computer thích lắm vì không phải trả lương =))



Nhân viên cũng nghỉ hết mà thôi, công ty gia đình nên áp đặt nhiều luật lệ vớ vẩn, tao thích là tao trừ lương. Toàn hùa mấy sinh viên ra trường vào làm được một thòi gian xong nghỉ ngang



Người ngoài nhìn vào thì tưởng hào nhoáng lắm nhưng bên trong thì nát , chế độ như cc



JD thì là tuyển vị trí kế toán thu ngân nhưng thực tế tôi phải làm từ a-z luôn, kiêm luôn cả việc bán hóa đơn VAT cho một bà chị tên Thảo nào đó. Cho 1 sao là còn cao



Bà quản lý thì hãm, không hề có chuyên môn, chả thấy đóng góp được gì, chỉ thấy dẻo mỏ nịnh hót, gặp đúng thanh niên suốt ngày tỏ vẻ chủ tịch tổng tài thích được gọi là " giám đốc" và " Xếp", cặp bài trùng nổi tiếng tại đây. Suốt ngày nói xấu các phòng khác nhưng tưởng mọi người không ai biết.


