
Hết tuần sau tao nghỉ, nay tao kể tụi bây nghe câu chuyện hài này. Tụi bay biết không? Ngày đẹp trời thằng nào dâng lên một ý tưởng mua cái máy để cắt hơn chục đứa tụi tao. Thế là máy mua về bạn tao mất việc còn mỗi tao tụi nó chọn để đứng cái máy đó. Chuyên gia đủ thứ xuống cái máy mua nghe đâu mấy tỏi, tao cũng mừng thầm vì lái cái máy này hơn con xe hạng sang. Mà đời đâu như là mơ. Máy đâu có chạy được ra sản phẩm sau hơn nữa năm mấy ông kỹ thuật nghiên cứu chạy hàng. Giờ đây tao thấy thằng gì bên chất lượng cải tiến ôm mớ tiền thưởng, mấy thằng quản đốc sản xuất thì lâu lâu ra cái máy tháo cái mô tơ thay cho máy khác, hôm thì nó ra đổi cái nguồn. Thằng bên công nghệ thì lâu lâu lên đổi cái mạch, cái ống dầu, cái ống thổi hơi. Tao ngó thấy cái máy nay đổi toàn hàng lô thì chạy gì được đâu bây. Nhìn ngoài cái máy thì vẫn mới. Ba năm sau là hết thời gian khấu hao thì nó được thanh lý làm lãi. Vậy mà tụi nó ra cải tiến lụm tiền thưởng, thằng mua thì hốt hoa hồng phần trăm, bọn nhân sự thì cắt người, bọn bên dưới ăn hôi dồ rin, sau dăm ba năm thì nó bán thanh lý máy, kế toán trá được mớ tiền, thằng mua xác máy tưởng ngon mà đâu biết nó luộc hết đồ rồi nó thanh lý. Nên bán hàng thì giá cắt cổ, lương thì không tăng cho công nhân, tưởng máy sản xuất dè đâu công nhân chạy ca kíp bán thân bán mạng, không đủ hàng nó đuổi nó cắt. Mấy ông mấy bà lãnh đạo thì áo lụa dầu thơm nhức nách, đi xuống bịp khách hàng qua mấy cái máy để họ mua hàng mà đâu biết máy chùm mền, phòng tiệt trùng thì vi rút không, nóng như lò thiêu nên tụi tao phải chảy mồ hôi, thở còn thở không nổi tụi nó nói tụi tao ở dơ nên nhiễm vi khẩu lên hàng đi mỹ, ngày rửa tay mấy chục lần, đái rửa, ỉa rửa, ăn rửa, uống rửa. Mấy thằng sếp thì đ*o thằng nào rửa, chắc người nó thơm không cần rửa. Mực mua thì mua mực gần hết hạn cho rẻ, sản xuất thì hàng nó hư cái đổ thừa tụi tao không đậy nắp nên vi rút vào hư mực. Nhiều cái tức đ*o muốn nói.



Ms.Nga nhường ghế cho ngta đi chứ ngày ngày bị ngta réo tên tổn phước tổn thọ lắm.Thà nó phụ thiên hạ chứ thiên hạ đừng phụ nó.Sẵn sàng bán đứng tất cả mọi ( đừng nhầm với hy sinh nhé vì kẻ tiểu nhân làm gi có hy sinh vì ai) để giữ vững cái ghế của mình cho chắc.



Tình hình cty tlg chợ búa, tạp nham, như nồi cám heo có gì hót k mọi người



Đi nhẹ nói khẽ cười duyên sếp vui sếp đá*h giá điểm cao.Kể ra chửi bậy tốt cũng là một dạng có năng lực cty nên đá*h giá thêm tiêu chí này.



Tôi biết LĐ.K từng nập đơn nghỉ Thiên Long. Nay qua hồ sơ LĐ.K đang làm trưởng phòng QA. Người đã làm Thiên Long chia sẻ anh này rất vô văn hóa thiếu lễ phép và ừng bị công nhân cầm da* chặn đường. Anh em Thiên Long review về anh LĐ.K giúp tôi. Tôi đang cầm hồ sơ anh này ứng tuyển vị trí giám đốc chất lượng bên công ty tôi.



Tưởng rằng a ko còn biết nhục vì a dày công thao túng mưu lược hiến kế làm bậy làm ẩu ăn cướp ăn chặn thì mặt a dày vậy mà a nghe cái gì a cũng vơ vào tưởng nói a xong a tự ái a sủa bậy.À thì ra cái gì a bịa là a biết nên đâu thấy nhảy dựng.Hay.A 10đ không có nhưng.



Sợ bị lộ thông tin nhưng cắt microsoft teams và kêu nhân viên dùng Zalo??? Giám đốc IT bất tài không có kiến thức bảo mật.



Nói ra thì dăm ba bữa, Thiên Long sẽ ra một thông báo, hay một qui trình gì mới. Hôm nào đẹp trời thì một sơ đồ tổ chức toàn sếp mới với nhiều biến động. Mà đa số ra cho vui chứ chẳng có giá trị áp dụng gì mấy. Ra cho có đủ số lượng KPI. Ra cho khè với bộ phận khác. Mà càng khè thì thấy độ planning yếu, mắc gì ra thông báo và qui định mới hoài, có áp dụng gì đâu. Trước khi ban hành, làm ơn nghiên cứu kỹ giùm, chứ sửa tới sửa lui, đọc email mắc mệt. Mệt mệt. Nói đâu cho xa, công ty có qui định ứng xử văn hoá công ty gì đó, kêu là không được nhận quà cáp từ đối tâc và nhà phân phối. Cấm tuyệt. Đọc hay lắm mà công ty tham nhũng từ lãnh đạo cao nhất. Như Bà Trần Phương Nga, Tổng giám đốc Tập đoàn Thiên Long, cận tết 2025 này, bả tay xách nách mang quà tặng nhà cung cấp hiên ngang từ văn phòng về nhà. Sao qui định công ty ban hành có chữ ký của bả mà bả còn không thực hiện noi gương, mà trắng trợn làm ngược lại qui định mình ký vậy ta.



Thiên Long đúng kiểu qua cầu rút ván. Ép người thâm niên trên chục năm ký đổi từ hợp đồng vô thời hạn xuống hợp đồng có thời hạn 1 năm. Sau đó sa thải họ. Làm như vậy thì công ty sẽ không cần bồi thường nhiều (thay vì trả 10-20 tháng theo luật thì chỉ bồi thường con số rất ít). Đúng là khốn nạn hết sức, sống bạc như vôi. Tui xem còn có ai dám cống hiến thanh xuân, bán mạng cho một công ty mất tình người này. Công ty của Hoa Kiều, Trung Quốc nên thâm và ác độc. Sa thải, chửi rủa, trù ém rồi giờ lên đây vỗ ng*c khoe như một “chiến tích”. Đúng là tụi tui cay lắm, vì bị chúng mài thao túng biết bao năm, lấy danh nghĩa hy sinh vì công ty không tăng lương (hoặc tăng vài phần trăm) nhiều năm. Lũ lãnh đạo sống giả danh giả nghĩa. Sống bất nhân, nguỵ quân tử. Bòn rút hết về túi của mình trắng trợn. Chúng tui chống mắt lên xem khi nào công ty phá sản, trước mặt là công ty bị kiện lên báo chí rồi đó. Chờ đi. Các bạn trẻ, đừng cố bán mạng cho công ty thiếu nhân tính này, rồi các bạn cũng sẽ bị sa thải như chúng tui thôi. Họ không đáng. 3 năm đổi 10 phó tổng là bạn hiểu rồi đấy. Thuê họ lấy quan hệ, hệ thống, mạng lưới khách hàng và nhà phân phối của đối thủ rồi đuổi thẳng tay. Hàng thì nhập từ Trung Quốc, dán nhãn Việt Nam. Khách hàng chê chất lượng hoài chứ gì, nhất là mấy mẫu mới ra mấy năm gần đây. Suy bại lắm rồi.


